Khi coi lời phê bình mang tính cá nhân, ta bỏ lỡ những giá trị cực lớn. Phê bình là năng lượng, nếu ta điều hướng nó đúng cách trong sự nghiệp của mình. Đừng coi nó là lời chỉ trích cho riêng mình ta – dù nó có ý như vậy! Mục đích của ta là trở nên giỏi hơn, phải không?
Nếu muốn giỏi hơn, hãy chấp nhận những lời phê bình
Hàng ngàn năm trước, đại triết gia Epictetus nhắn nhủ rằng: “Nếu ngươi muốn tiến bộ, hãy chấp nhận người ta nghĩ mình ngu dốt và ngờ nghệch.”
Sự vĩ đại chỉ đạt được nếu bạn đón nhận thực tế rằng: trong quá trình tiến bộ, sẽ có người phê bình bạn, coi bạn là kẻ ngốc.
Nhưng hầu như chẳng ai sẵn sàng chấp nhận chuyện ấy cả. Không bao giờ.
Đó chính hành vi mà thế giới này định hình cho ta. Như tác gia best-seller Grant Cardone viết: “Hãy tính đến chuyện bạn đã bị giáo dục với rất nhiều giới hạn. Hãy cảnh giác với chúng, để bạn không đánh giá thấp khả năng của mình.”
Nếu muốn trở thành phiên bản tốt hơn của mình, hãy chấp nhận chuyện bị người cười chê.
Người ta sẽ không thích bạn. Họ sẽ cố đẩy bạn xuống, vì những lí do bạn chẳng hiểu nổi. Đôi khi, có những người bạn chẳng bao giờ tiếp xúc, gặp mặt hay trò chuyện. Nhưng chỉ qua những lời “phê bình” – nói thẳng ra là “nói xấu sau lưng” – từ người khác, mà họ đã kịp có ấn tượng không tốt về ta rồi.
Không sao. Miễn là bạn càng hiểu sâu vấn đề, càng học hỏi nhiều từ những lời phê bình đó, bạn sẽ càng tiến nhanh hơn.
Làm gì khi người ta không ưa mình
Trong cuốn sách Kitchen Confidential, đầu bếp hàng đầu thế giới Anthony Bourdain kể lại lúc thầy của ông hỏi rằng ông có kẻ thù nào không.
Thầy ấy nói: “Cậu biết đấy Anthony, tôi có rất, rất nhiều kẻ thù. Đôi khi, có kẻ thù là tốt – dù cậu không biết họ là ai. Nhưng như thế nghĩa là cậu quan trọng.”
Nhiều người cần sự chấp thuận từ người khác. Toàn bộ hình ảnh bản thân họ – quần áo, công việc, đồ ăn, nơi họ đi uống sau giờ làm việc – đều nhằm để có được cái nhìn có vẻ quan trọng từ người khác.
Nhưng không là chính mình sẽ huỷ diệt bạn. Cuộc đời sống vì “họ” cuối cùng sẽ là cuộc đời hoài phí.
Chính việc sống qua nỗi sợ hãi và lo âu cho phép bạn xây dựng lòng dũng cảm và bền chí.
Công thức thành công là gì?
Gần như ai cũng ghét thất bại và không thích nghe người khác phê bình.
Trong mắt họ, nếu họ làm dở chuyện gì đó, nghĩa là toàn bộ con người họ “dở tệ.” Nhưng chính vì thế họ sẽ mãi tầm tầm mà thôi.
Anh có muốn tôi đưa ra công thức thành công không? Thực sự, nó khá đơn giản: Hãy tăng số thất bại lên gấp đôi.
Thomas J. Watson
Nếu không sẵn sàng thất bại, bạn đang đảm bảo rằng mình sẽ ở mức trung-bình-là-tốt-nhất.
Thất bại còn mang lại sự khiêm nhường. Nó phát triển tính cách của ta. Nó giúp ta cười vào sai lầm của mình, và không quá coi trọng mọi việc. Như 1 cái cây được chuyển từ chỗ tối ra nơi đầy nắng, tốc độ phát triển của bạn sẽ tăng gấp bội.