Thất bại đeo đẳng chúng ta. Về lí thuyết, đó là điều tốt, đôi khi khó chịu, vì ghi nhớ chúng giúp ta tránh được những sai lầm cũ trong sự nghiệp. Nhưng sẽ chỉ hiệu quả nếu ta thực sự tiến bộ từ thất bại.
Thực ra, sai lầm lại có thể bào mòn quá trình học hỏi: Khi người ta được cho biết rằng họ đã làm gì sai, họ “đóng máy” và làm những việc sau đó tệ hơn.
Phản ứng tiêu cực tự nhiên khi thất bại
Hiện tượng “chối bỏ” này là hành động tự bảo vệ bản thân. Thông thường, ta cảm thấy thất bại đe doạ bản ngã của ta, và ta tách xa khỏi chúng. Hệ quả là ta không học hỏi nữa.
Phản hồi tiêu cực hạ thấp lòng tự tin con người, và khả năng tổng thể trong theo đuổi mục tiêu, cũng như dự đoán của ta về thành công.
Các vận động viên cũng có thể đầu hàng áp lực, nhất là khi họ đã mắc sai lầm. Thường thì khi người ta đã thất bại lần đầu, họ sẽ tiếp tục thất bại lần thứ 2.
Nói vậy không có nghĩa là bạn nên hoàn toàn quên luôn thất bại của mình. Nếu chúng ta có động cơ để chối bỏ thất bại, ta sẽ không lưu tâm đến chúng, và không học được gì cả.
Hãy cởi mở (hoặc giả vờ)
Nhưng có 1 số mẹo để đảm bảo rằng ta không tự đóng sập cánh cửa học tập từ thất bại của mình. Hay nhất trong đó là: Giả vờ như thất bại ấy đến với người khác.
Thất bại của người khác, đương nhiên, không phải là của ta. Do vậy, chúng không đe doạ bản ngã của ta. Do vậy, ta cởi mở với việc học hỏi từ thất bại đó.
Một cách khác để duy trì tâm thế cởi mở với thất bại là cố ý bao phủ những vấn đề có khả năng gây thất bại bằng những gì ta biết rõ. Ví dụ, nếu bạn phải xử lý 1 dự án phức tạp, nhưng trong đó có 1 phần mà bạn không hề tự tin để làm, hãy dành cho mình những phần việc bạn biết chắc là mình làm tốt. Những chiến thắng dễ dàng đó giúp đưa bạn vào tâm thế đúng, để sẵn sàng học hỏi từ thất bại sau đó – nếu có.
Nếu khảo nghiệm lại 1 thất bại trong chuyên môn nghề nghiệp, hãy cắt nó thành nhiều phần. Bạn có thể nói rằng: “À! Mình giỏi thu thập dữ liệu nhưng không giỏi viết văn.” Hãy lập danh sách những phần công việc bạn làm tốt. Thường thì khi người khác phê bình, bạn nghĩ mình đã hoàn toàn thất bại.
Nếu kiểm soát được bản ngã, bạn chắc chắn sẽ có thể nghĩ về thất bại của mình theo cách xây dựng, dù là lời phê bình từ người khác, hay từ chính suy nghĩ của bạn.